Các mẹ khoác vai nhau vây thành một vòng tròn, đầu dựa đầu, vừa khóc vừa cười.
Cười là vì mạt thế sẽ không đến nữa, khóc là vì trên thế giới này không còn Ninh Ninh nữa, về sau cũng sẽ không có.
Sở Du Ninh chui vào bên trong các mẹ, ngồi xổm trên đất ngẩng đầu nhìn bọn họ, cười nói: "Các mẹ ơi, ở một thế giới khác con là công chúa đấy, có năm thành dân chúng nộp thuế cho con, con còn có một phủ công chúa rất lớn, có một ngọn núi làm sở thú kiêm nuôi gà, ra vào đều có người hầu hạ, các mẹ không cần lo lắng cho con đâu. Đúng rồi, con còn có một phò mã, hắn tên là Thẩm Vô Cữu, rất yêu con, còn chiều con hơn cả các mẹ, đã sử dụng rồi, đảm bảo to khỏe."
Sở Du Ninh nói xong cảm thấy giấc mơ này sắp tỉnh, nàng vội vàng nhào tới ôm các mẹ, mặc dù cũng không ôm được.
"Mẹ Bá Vương Hoa, các mẹ phải hạnh phúc nhé!"
Vào khoảnh khắc Sở Du Ninh hoàn toàn biến mất, các mẹ Bá Vương Hoa ngẩng đầu lên, trên mặt đầy nước mắt.
"Các người có nghe thấy không? Tôi hình như nghe thấy Ninh Ninh nói chuyện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT