Còn về việc tại sao lại là mộ, hắn nghĩ Phúc Vương có thể bị người đời sau phát hiện, chắc cũng chỉ có thể phát hiện ra mộ của ông ta, vậy thì hắn làm một cỗ quan tài đá, không gây chú ý, cũng không khiến người ta dò ra được điều gì.
Sở Du Ninh không ngốc, nàng lập tức nghĩ ra mục đích Thẩm Vô Cữu làm như vậy.
Nếu mạt thế thực sự bắt đầu từ Phúc Vương, vậy hiện giờ nàng đã bóp chết khả năng đó ngay từ trong trứng nước, có lẽ vào một ngày nào đó trong tương lai của thế giới đó, nơi này bị người ta phát hiện, vậy nếu nàng muốn để lại thứ gì đó cho các mẹ Bá Vương Hoa cũng có thể được phát hiện.
Lúc đó các mẹ Bá Vương Hoa đều còn trẻ, còn chưa quen biết nàng.
Nhưng nàng bị ý tưởng này của Thẩm Vô Cữu thuyết phục, cho dù các mẹ Bá Vương Hoa không quen biết nàng, nàng vẫn muốn nói với họ rằng nàng sống rất tốt.
"Ninh Ninh, nàng có thể khắc những lời muốn nói lên trên này, có lẽ các mẹ Bá Vương Hoa có thể nhìn thấy."
Thẩm Vô Cữu đưa cho nàng dụng cụ làm tượng đá, hắn không chắc bao lâu nữa mới đến thế giới của nàng, khắc trên đá mới có thể ngàn năm không phai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play