Cho dù đau đớn đến mức toàn thân như bị xé rách nhưng Giả thị vẫn có thể cảm nhận được đứa bé trong bụng như đang xoay một vòng, nàng ta biết thai nhi đã xoay đúng vị trí.
Sở Du Ninh không có kinh nghiệm nhưng cũng biết không thể để dây rốn quấn vào cổ đứa bé, đứa bé đã xoay đúng vị trí vì cổ tử cung đã mở, gần như tự động rơi vào khung xương chậu, như thể đã rất nóng lòng muốn ra ngoài xem thế giới này.
Màn thao tác này không hề đơn giản hơn lần giúp Thẩm tam ca lấy kim ra khỏi đầu, đứa trẻ sơ sinh nhỏ như vậy, nàng sợ một thao tác không đúng sẽ khiến nó mất mạng, điều đáng sợ nhất là có thể chết cả mẹ lẫn con, cho nên thần kinh luôn căng thẳng.
Bà đỡ thấy bụng sản phụ sau cú kinh hồn bạt vía đó thì không còn động tĩnh gì nữa, vội vàng ngồi xuống xem, sau đó mừng rỡ hét lên: "Ngay rồi! Ngay rồi! Thật sự là trời phù hộ! Đứa bé này thương mẹ! Đại thái thái, đứa bé đã ngay rồi, có thể tiếp tục sinh. Nào, rặn đi."
Sở Du Ninh thấy Giả thị đau đến mức không còn sức lực gì, thật sợ nàng ta sinh đến nửa chừng lại không sinh được, cho nên khi Giả thị rặn, nàng lại dùng tinh thần lực đưa vào bụng đẩy đứa bé ra ngoài.
Không lâu sau, đứa bé trượt ra khỏi âm đạo, bà đỡ cũng không ngờ đứa bé lại ra nhanh như vậy, lúc đỡ còn có chút hoài nghi cuộc đời, nữ nhân sinh con lần hai cũng không nhanh như vậy chứ?
Mặc dù trong bụng quậy phá nhưng đứa bé cũng không bị ngạt quá lâu, lại đủ tháng sinh, vừa ra ngoài đã khóc rất to, là một bé trai, có thể là lúc mang thai người mẹ lo lắng quá nhiều, lúc sinh ra có hơi gầy, may mà không giống Trần Tử Thiện béo như vậy, nếu không sẽ càng khó chỉnh lại thai vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT