Nói như vậy đến tận chạng vạng, ngay cả bữa trưa cũng ăn chung.
Đương nhiên lúc ăn trưa hai huynh đệ chỉ lo nói chuyện, chỉ có Sở Du Ninh vừa nghe vừa không ngừng ăn, cũng khiến Thẩm Vô Phi cảm thấy công chúa đệ muội này có khẩu vị rất tốt.
Trong lời kể của Thẩm Vô Cữu, trong đầu Thẩm Vô Phi hiện lên một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, cùng với tiếng binh đao trên chiến trường, so với lý lịch giả của hắn thì phong phú hơn không biết bao nhiêu, chỉ nghe thôi cũng thấy chân thực hơn cuộc đời chỉ tóm tắt trong vài câu của hắn.
"Tam ca, bất kể huynh có muốn nhớ lại hay không, tam tẩu gặp huynh chắc chắn sẽ vui mừng." Thẩm Vô Cữu thấy sắc mặt Thẩm Vô Phi buồn bã thì vội an ủi.
Thẩm Vô Phi nghĩ đến thê tử trong lời kể của Thẩm Vô Cữu, một nữ tử tốt như vậy, rõ ràng vẫn là thân trong sạch, cũng đã viết thư từ hôn, muốn tái giá cũng không khó, nhưng nàng vẫn luôn chờ đợi hắn trở về.
Chưa về Thẩm gia mà hắn đã có chút sợ hãi.
"Là ta có lỗi với nàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play