"Điện hạ nhìn này, của ta cũng đưa cho người." A Quy cố gắng giơ tay lên hấp dẫn ánh mắt của cục bột.
Cục bột nghe thấy có người gọi nó, đôi mắt to đen láy đảo quanh, cúi đầu mới phát hiện ra A Quy, nó dùng bàn tay mũm mĩm khinh thường hất tay A Quy ra, tiếp tục ôm ngón tay của tỷ tỷ.
"Đúng rồi ma ma, đây là cơm ống tre ta đặc biệt mang về cho ngươi, do ta tự làm đấy, ngươi nếm thử xem, nếu thấy nguội có thể mang đi nướng lại."
Sở Du Ninh bảo Hề Âm đưa cơm ống tre đã mang về lên.
Trương ma ma nhìn ống tre đen xì, tuy không biết công chúa nhà mình nghĩ ra cách dùng ống tre để nấu cơm như thế nào, thế nhưng lúc này bà ta thực sự cảm động muốn khóc.
Ánh mắt nhìn công chúa ngoài sự tôn kính của chủ tử còn xen lẫn một chút thương yêu như nhìn đứa con của mình.
Có lẽ, không biết từ lúc nào, bà ta đã coi công chúa chưa bao giờ coi mình là công chúa này như nữ nhi ruột thịt, lo lắng thương yêu nàng, thấy nàng nhìn sự vật đều rất ngây thơ, hận không thể lúc nào cũng đi theo bên cạnh dạy bảo, vừa thả nàng ra ngoài thì trong lòng lại lo lắng không biết nàng có gây ra chuyện gì nữa không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play