Sở Du Ninh cầm thìa ăn đá bào múc một miếng bỏ vào miệng, hạt cơm thơm mềm ngon ngọt, đậu bọc bên trong hòa quyện với mùi thơm thanh mát của tre, là một món ăn ngon gần gũi với thiên nhiên.
A Quy và những người khác cũng lấy một ống tre, lần lượt bắt chước công chúa thẩm thẩm dùng thìa múc ra ăn, lúc này không ai nhớ hỏi ống nào là của mình làm nữa.
Sở Du Ninh ăn xong miếng đầu tiên, gật đầu, nếu như còn ở mạt thế, lúc đi làm nhiệm vụ hoàn toàn có thể mang theo một ống tre đựng gạo đã ngâm sẵn, đến lúc muốn nướng thì có thể nướng trực tiếp ra ăn.
Thẩm Vô Cữu phát hiện công chúa ăn gì cũng rất ngon miệng, vốn dĩ chỉ có ba phần hương vị nhưng qua miệng nàng lại thành mười phần mỹ vị, chỉ nhìn nàng ăn thôi cũng thấy thỏa mãn.
Hắn đưa tay gỡ hạt cơm dính trên khóe miệng nàng, thấy nàng nhìn sang, theo bản năng nhét vào miệng ăn sau đó cả người cứng đờ.
Đây đã thành phản xạ có điều kiện rồi sao? Bởi vì công chúa là người không thích lãng phí lương thực.
Sở Du Ninh nhìn hắn kỳ lạ: "Ngươi không cần phải tiếc ăn, còn nhiều lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play