Nữ thổ phỉ dùng dây buộc lương thực trói họ lại thành một cục, vỗ tay trèo lên xe lương, phủ bao tải lên rồi ngủ luôn, cũng không biết trói thế nào mà gỡ không ra, hơn nữa người đã bị đánh thương, cho dù gỡ ra cũng không thể vận chuyển lương thực, hắn đã sớm nhân lúc hỗn loạn lăn ra một bên trốn đi, đợi đến khi họ ngủ say mới dám đi tìm người cứu viện, đi đi về về trời cũng đã sáng.
Nếu nhất định phải có người đứng ra thì tất nhiên tốt nhất nên là Du Ninh công chúa, dù sao tính ra thì số lương thực này cũng là của Du Ninh công chúa.
Đến lúc đó chở lương đi bán cho thương nhân, cho Du Ninh công chúa bao nhiêu chẳng phải do Trung Thuận Bá phủ quyết định sao?
Nữ thổ phỉ này có bản lĩnh đến mấy thì cũng không thể bản lĩnh hơn công chúa được chứ?
Sở Du Ninh không nói gì, nàng cuộn gọn bao tải trên người lại rồi cất đi, nhảy xuống khỏi xe lương.
Tiểu tướng nghe quản gia miêu tả nàng có thể đấm bay một người, một tay có thể nhấc bổng người lên rồi ném đi, tuy cho rằng có phần phóng đại nhưng vẫn ra lệnh cho thuộc hạ đối xử thận trọng.
Sở Du Ninh vừa đặt chân xuống đất, những người này liền rút đao ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play