Trình Mạt cảm thấy bản thân là một con ngựa hoang chạy trốn, là đứa con mà ông già luôn miệng nói không thể bước lên sân khấu được, thế như Mộ Lê này có lẽ là kiểu con gái mà ông già mơ ước: một cô gá con nhà người ta có tài năng xuất chúng.
Cô mỉm cười với đối phương: "Mộ tiểu thư, ở đây có người nào cô thích không ?"
Mộ Lê sửng sốt một chút, một lúc sau, yên lặng cầm lấy cái ly trên bàn lên, không nói một lời uống cạn.
Câu này không trả lời, nhưng nó còn rõ ràng hơn cả một câu trả lời.
Mọi người đều im lặng.
Lăng Kiêu cười ha ha một tiếng: "Qua, qua lượt, lần nay đến lượt tôi xoay nhỉ ?”
“Để tớ đi.” Mộc Lê uống một hớp rượu, “Lượt cuối cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play