Lúc cô vừa định đặt nồi nấu sữa xuống bồn rửa, một bàn tay không biết từ đâu đã cầm lấy bát của cô: "Cám ơn nhé."
"Lục Dã !"
Lúc này Tô Diệp Tinh mới phát hiện ra, Lục Dã không biết từ lúc nào lại trồi ra.
Thay một bộ đồ thể thao, màu đen, da trắng lạnh lùng, lúc không cười có chút ngầu, bây giờ cười lên một cái, lại cảm thấy . . .
Gợi, đòn.
Cô vẫn cầm bịch hạt lúa mì đã ngâm trong sữa trong tay.
Lục Dã đặt một quả trứng trước mặt cô.
“Không cần cám ơn.” Anh nói, “Vừa rồi đạo diễn đưa cho.”
Tô Diệp Tinh: "Ai cảm ơn anh hả !"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT