Khi mới bắt đầu học đại học, anh đã đặc biệt bay đến Quảng Châu để xem buổi hòa nhạc đầu tiên của Tô Diệp Tinh.

Đàm Việt vẫn nhớ dáng vẻ của người chị họ khi cô mặc váy công chúa và hát "Bay lượn" trên sân khấu lớn của buổi hòa nhạc.

Tự do.

Nhiệt huyết.

Như những vì sao lấp lánh.

Khi đó, anh mới lờ mờ hiểu được sức mạnh to lớn ẩn chứa trong cơ thể nhỏ bé của người chị họ này của mình.

Và loại sức mạnh đó là thứ mà họ không dám nhưng vẫn luôn khao khát sở hữu nó.

Từ bỏ mọi thứ,

bắt đầu lại từ đầu.

Đồng thời Đàm Việt cũng đã hiểu vì sao cô thích hát.

Ca hát đem lại cho người ta một sức mạnh.

"Chị …"

Đàm Việtcòn chưa kịp nói gì, đã nghe đầu dây bên kia nói: “Vậy nhớ nói với dì dùm chị một tiếng, gần đây chị rất bận, không có thời gian ăn cơm, đợi khi nào chị có thời gian chị nhất định sẽ đến đó! "

"À, nhân tiện, còn nữa, mua giúp chị cho dì một chiếc vòng cổ, có gì quẹt thẻ của chị."

Tô Diệp Tinh vừa nói vừa định cúp điện thoại, sắc mặt Đàm Việt trầm xuống.

"Đến lúc đó dì nhất định sẽ lại một hai kêu em đi tìm chị đấy."

"Vậy thì em cứ nói em bị chị kéo vào danh sách đen rồi."

Đàm Việt: ...

“Đợi đã!” Đoán rằng cô sẽ cúp máy, Đàm Việt liền vội vàng hét lên.

"Chuyện gì?"

"Chỉ là, chỉ là á," Đàm Việt mỉm cười rồi hỏi, "Chị nói cho em biết trước một số tin tức đi, anh Dã thực sự sẽ tham gia chương trình hẹn hò lãng mạn phải không?"

Tô Diệp Tinh: ...

"Đàm tiểu Việt!" Cô hét lên, "Em đứng bên phe nào vậy hả?"

“Tò mò, tò mò mà . . .” Đàm Việt nói: “Chị không biết sao, mấy ngày nay em bị vấn đề này tra tấn dữ dội lắm, chị nghĩ mà xem, chị với anh Dã yêu nhau, lúc chia tay, suýt nữa thì ném một nước tiểu của chó vào mặt người ta luôn rồi. Hai người bây giờ lại lên cùng một chương trình, nó . . .”

"Còn nữa em cũng có đi hỏi Dã ca ca rồi, anh ấy trả lời em là ha ha, hỏi chị đi..."

"Chị dễ bắt nạt hơn anh ta, phải không?"

"Em là em trai của chị, chị gái thân yêu của em. Nhân tình không tồn tại ở mối quan hệ máu mủ thì còn tồn tại ở đâu nữa. Này, này, đừng cúp máy, đừng cúp máy—" Đàm Việt nghe thấy tiếng bíp từ micrô khi anh nói .

Đàm Việt: ...

Còn là chị gái thân yêu nữa sao.

Tình chị em vỡ tan.

May mà, vừa rồi anh vẫn còn một chút ngưỡng mộ cô.

*

Sau khi cúp điện thoại, Tô Diệp Tinh vuốt ve Lục đại gia gia tâm trạng mới có thể bình tĩnh để đi ngủ. 

Khi Tô Diệp Tinh  tỉnh dậy, cô thấy rằng dư luận, cộng đồng mạng lại có sự thay đổi một lần nữa.

Chủ đề bàn lầu hàng đầu của cô đã bị Tần Lộ Lệ chiếm đóng.

Nguyên nhân là Tần Lộ Lệ đã đăng một bức ảnh có chữ ký của Lục Dã với một cây kèn nhỏ.

Bức ảnh đó có lẽ là sau hôm đó hỏi xin Lục Dã.

Nhắc mới nhớ, bức ảnh cô ta đăng cũng không có gì cả, không có khuôn mặt hay cơ thể, thứ duy nhất lộ ra là những ngón tay của cô ta.

Tần Lộ Lệ siết chặt một góc của bức ảnh

Bàn tay cô mảnh khảnh và trắng trẻo, với bộ móng tay màu đỏ tươi được cắt tỉa cẩn thận và được dũi tròn, với một ít kim cương trên đó.

Kết hợp với bức ảnh màu xám lạnh lùng của Lục Dã, chỉ với một ngón tay, có một giai điệu quyến rũ và hút mắt.

Cây kèn nhỏ lại là một chuỗi các con số vô nghĩa.

q2439sklak: [Hôm nay! Lại là một ngày may mắn! Tôi đã có được chữ ký của nam thần, mà thậm chí còn có thể tiếp xúc thân mật với anh ấy, nam thần thật dịu dàng và đẹp trai đó ! Aaaaaaaaaaaaaaaa ! Cún con được theo đuổi nam thần, cảm thấy mãn nguyện quá đi !!!! ]

Văn bản đi kèm rất dễ thương và đáng yêu, không có bất kỳ ẩn ý nào, nhưng nó lại...

Bị bại lộ.

Phải biết là, người hâm mộ là loại sinh vật đáng sợ, vì dù cho chính chủ chỉ lộ ra một tin tức nhỏ nhoi, họ đều cũng có thể nhận ra ngay lập tức.

Việc làm bộ móng mới của Tần Lộ Lệ thì không có gì bí mật.

Ảnh chụp màn hình của bức ảnh trên kích thước lớn được phóng to và so sánh với bộ móng tay trên bức ảnh có chữ ký, ngay cả kích thước và vị trí của những viên kim cương cũng giống hệt nhau, cộng với vị trí đăng bài ——

Thế là cây kèn nhỏ kia của Tần Lộ Lệ cũng bị lộ ra.

Lại có người tiếp tục tiến lên lộ tiếp.

Tất cả đều chỉ xoay quanh việc ăn uống và thỉnh thoảng phàn nàn về cuộc sống hàng ngày của người quản lý.

Điều này tạo nên sự tương phản lớn với tính cách trí thức thường thấy của cô trên màn ảnh, ngay lập tức nhận được sự yêu mến lớn từ công chúng.

[Woo ha ha, hóa ra ẩn sâu bên trong Đại Lệ lại là một Đại Lệ như vậy! ]

[Đáng yêu dễ thương, không có đầu. Tôi thực sự muốn nuôi một Đại Lệ đó nha. ]

[Trông cực kì giống như dáng vẻ tôi đang phàn nàn về ông chủ đầy tội lỗi của mình một cách riêng tư, bí mật. ]

[Vậy là, tin tức Tần Lộ Lệ và Lục Dã gặp nhau ở thành phố Thinh là chuẩn cơm mẹ nấu rồi đúng không nhỉ ? ]

[Ma ma hỏi tôi, là tại vì đâu có thể khiến cho một đại minh tinh điện ảnh lịch trình kín mít chạy đến thành phố Thinh để gặp một người phụ nữ vậy? - Mẹ nói đó là tình yêu. ]

[Phát đường chết tôi, phát đường chết tôi rồi.]

[Chuyện gì đang xảy ra vậy, đường dìm chết tôi]

[Ảnh đế vậy mà còn không chịu thừa nhận bạch nguyệt quang nữa chứ.]

Có một sự bắt đầu không dễ coi rồi  @Tổ chương trình: [Đừng giả chết, đi ra trả lời đi, ảnh đế rốt cuộc là có tham gia chương trình không vậy? ! ]

————

Khi có rất nhiều tin tức về chương trình hẹn hò này được bàn tán sôi nổi trên mạng, thì chương trình đã bắt đầu ghi hình.

"Kịch bản này ghi hình chia làm bốn giai đoạn, mỗi giai đoạn kéo dài khoảng chừng bảy ngày, vậy nên tổng cộng hai mươi tám ngày..."

Tô Diệp Tinh đang ngồi trong phòng thay đồ, trang điểm trong phòng thay đồ, đồng thời xem chi tiết các quy tắc do tổ chương trình gửi đến trước khi rời đi, "Sau khi ghi hình để phát sóng cộng với phát sóng trực tiếp chưa định ngày . . .”

Tô Diệp Tinh ngẩng đầu lên và hỏi chị Lưu: "Vậy mà còn có một buổi phát sóng trực tiếp nữa sao?"

“Đúng vậy,” Chị Lưu gật đầu, “Tổ chương trình nói vì để bảo đảm chương trình trong mắt khán giả mà nói có sự chân thực tuyệt đối, không có chỉnh sửa, khán giả sẽ đánh giá. . . ”

"Đạo diễn Tồi đang có tham vọng lớn, và đây là chương trình thực tế về tình yêu đầu tiên ở Trung Quốc được phát sóng trực tiếp."

Tô Diệp Tinh tiếp tục đọc: "Để tránh làm hỏng sự hấp dẫn của chương trình thực tế, tất cả các công cụ liên lạc như điện thoại di động và máy tính bảng đều được giao cho tổ chương trình hoặc người quản lý, và chỉ khi đến buổi tối khách mới mới có một giờ để sử dụng các công cụ liên lạc. .."

“Được rồi, dù sao đến lúc đó cũng vẫn phải nói lại.” Chị Lưu vỗ vỗ Tô Diệp Tinh một cái, nhìn người mỹ nhân đã trang điểm xong qua gương, “Đi thôi.”

Tô Diệp Tinh bước lên xe của bảo mẫu, xe  bảo mẫu lái đến địa điểm ghi hình chương trình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play