“Hoắc Trọng Lâu, anh nói đi?”
Tần Khả vừa dứt lời, ba người nhà họ Tần lập tức ngây người. Người đứng ngay trước mặt Tần Khả là Tần Yên trong lòng lộp bộp hai tiếng, không hiểu sao đột nhiên sinh ra một dự cảm bất an.
Nhưng Ân Truyền Phương thì không nhạy bén, cũng không có đầu óc như con gái mình. Sau vài giây ngây người, ba ta lập tức hưng phấn, vì trong mắt bà ta, ở Hoắc gia mà dám bất kính đến mức gọi thẳng tên Hoắc Trọng Lâu, Tần Khả đúng là đang tự tìm đường chết.
Như vậy không cần bọn họ nhọc lòng, Hoắc Trọng Lâu cũng sẽ không chấp nhận một người vô lễ như Tần Khả, đuổi nó ra khỏi Hoắc gia.
Như sợ Hoắc Trọng Lâu không nghe thấy câu nói kia của Tần Khả, bà ta thu lại tia hưng phấn dưới đáy mắt, cất cao giọng lạnh lùng nói:
“Tần Khả! Mày đúng là không biết lễ nghĩa gì! Cậu Hoắc nói thế nào thì cũng là đại thiếu gia Hoắc gia, lại là anh rể tương lai của mày, sao mày dám gọi thẳng tên cậu ấy như vậy!? Mau xin lỗi cậu Hoắc, nhân lúc cậu ấy chưa nổi giận thì cút... thì đi càng xa càng tốt!”
Ân Truyền Phương nói xong, đắc ý thỏa thê quay lưng lại với Hoắc Trọng Lâu, lạnh căm căm nhìn Tần Khả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT