Hoắc Tuấn không biết vì sao mình lại ở đây.
Hắn chỉ nhớ vừa ngẩng lên đã trông thấy bức tường vây quanh trung học Càn Đức. Màu tường đỏ gạch, dây thường xuân xanh biếc leo chi chít đầy mặt tường, một cơn gió thổi làm lá cây ào ào bay lên, tựa như sóng biển.
Ánh mặt trời nhức mắt khiến lòng người hoảng hốt.
Trong một thoáng ấy, hết thảy trước mắt chợt có cảm giác quen thuộc như xa cách lâu ngày gặp lại.
Hoắc Tuấn cảm thấy có gì đó bất thường, nhưng dường như ý thức không cho hắn cơ hội suy nghĩ thêm.
Hắn nghe theo bản năng của cơ thể, lùi về sau, dừng lại, chạy lấy đà, rồi nhảy...
Hắn nhảy qua bức tường thấp dễ như trở bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT