Khi Hạ Chước vừa rời khỏi trường thì cũng là lúc trời nhá nhem tối. “Chí Điềm” là một cửa tiệm bán đồ ăn vặt mới mở ngay đối diện trường, ngay khi vừa tan học ở đó đã vô cùng đông đúc. Hạ Chước phải xếp hàng rất lâu mới mua được chiếc bánh kem dâu tây mà Quan Tinh Hòa đã kêu anh mang đến cho cô sau giờ học. Anh cúi đầu nhìn một lúc lâu rồi quyết định mua thêm một ly trà sữa trân châu.
Hôm nay là ngày trường trung học tổng kết điểm thi, nên việc đi lại ở khu vực cổng trường có chút bất tiện. Hạ Chước đi tới chỗ chú Vương đỗ xe, thì trông thấy một người đang đứng trước cửa xe. Ánh mắt Quan Dập quét qua phía Hạ Chước, sau đó rũ mắt xuống nói: “Chú Vương, cháu về trước đây, kêu em ấy đến nhà con ăn Tết”.
Chú Vương gật đầu đáp lại. Lúc chuẩn bị rời đi, bóng lưng cậu ta chợt ngừng lại, sau đó dặn thêm: “Đừng bảo là cháu nói đấy”.
Không biết, có phải do lần trước bị giáo huấn một trận ra trò không mà lần này cậu ta không kiếm chuyện soi mói Hạ Chước nữa, coi anh giống như là không khí vậy.
Hạ Chước im lặng lên xe.
Chiếc bánh vốn không được đóng gói kỹ lưỡng nên bị lung lay trên đường, rất dễ đổ. Anh cuộn tròn các ngón giữ chắc, nâng chiếc bánh trên tay.
Không khí trong xe rơi vào im lặng, chú Vương ho khan vài tiếng, cố tìm đề tài nói chuyện: “Hạ thiếu gia thi cuối kỳ thế nào rồi ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT