Thẩm Giám là tân khoa trạng nguyên năm ngoái, hiện đang giữ chức tại Hàn Lâm Viện, lẽ ra phải ở kinh thành.
Thẩm Giám nở nụ cười nhẹ nhàng: "Thật xấu hổ, Thẩm mỗ vì một tấu trình không hợp ý bệ hạ nên đã bị cách chức, giáng xuống làm huyện lệnh của Sùng Minh huyện."
Dù bị giáng chức, lời lẽ của Thẩm Giám vẫn ung dung, phong thái điềm đạm.
Sùng Minh huyện thuộc Ung Châu bên cạnh, là nơi hoang vu, heo hút, thậm chí chẳng ai muốn đặt chân đến.
Lão phu nhân kinh ngạc một thoáng, sau đó im lặng một lát rồi hỏi: "Có phải vì chuyện của Lục gia?"
Thẩm Giám cười nhạt: "Cũng không hoàn toàn là thế, lão phu nhân đừng tự trách. Nghiên Chi chỉ là không đành lòng nhìn các tướng sĩ Bắc Ngụy chịu cảnh thất vọng buồn lòng. Dù không phải vì Lục phủ, Nghiên Chi cũng sẽ làm điều tương tự."
Hắn biết rõ hành động của mình sẽ dẫn tới hậu quả gì, nhưng nếu không làm, sẽ trái với nguyên tắc ban đầu khi làm quan của mình. Dù bị giáng chức, hắn cũng không hối hận.
Văn thần chết vì lời tấu trình, võ tướng tử trận sa trường. Tướng quân còn bị hàm oan, xét nhà, hắn dấn thân một chút thì có đáng gì.
Lục lão phu nhân thở dài, tiếc nuối nói: "Nghiên Chi tài hoa như vậy, đúng ra nên tận dụng tuổi xuân mà thực hiện chí hướng, hoài bão của bản thân. Nay lưu lạc đến huyện Sùng Minh làm một huyện lệnh nho nhỏ, chẳng phải là mai một sao."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT