"Sợ cái gì?" Tống Minh Diên hờ hững cười: "Vừa rồi ngươi chẳng phải rất muốn đi bắt cá sao? Nước sông vừa sâu vừa lạnh, người rơi xuống rồi thì khó mà nổi lên được. Không chừng đến sáng mai sẽ biến thành một khối băng trôi trên mặt nước, ngươi có muốn thử một chút không?"
Lưu thị nghe như có ác quỷ bên tai thì thầm, sợ đến mức cả người cứng đờ, dựng hết cả tóc gáy, ba hồn bảy phách đều như bay mất.
Bà ta cuống cuồng muốn giật tay mình ra khỏi tay Tống Minh Diên, miệng lắp ba lắp bắp: "Ta... ta không đi! Tất cả chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi! Ngươi rộng lượng tha cho ta đi!"
"Ta... ta không ăn cá đâu, thật sự không ăn cá mà!"
Sắc mặt Lưu thị trắng bệch, hàm răng đánh vào nhau lập cập, giọng nói run rẩy, chứng tỏ bà ta đã bị dọa đến sợ hãi tột độ.
"Cá ngon thế mà không ăn sao? Đi nào!"
Nhìn Tống Minh Diên kéo mình về hướng khu rừng đen ngòm, Lưu thị hoảng sợ đến từng sợi tóc đều thể hiện sự chống cự.
"Ta không muốn, ta không muốn! Cứu mạng với! Cứu mạng!"
Cuối cùng, bà ta đổ sụp xuống đất, khóc nức nở.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT