Đồ vật thôn dân mang tới đều được cất vào nồi, dùng mấy chiếc túi buộc chặt rồi thay phiên cõng trên lưng. Tống Minh Diên cùng Hạnh Nhi và vài vị phu nhân thay nhau gánh vác.
Sau chuyện vừa rồi, Lục nhị lão gia không dám giở trò nữa, chủ động mở đường đi trước.
So với đi sau chịu roi thúc giục, bọn họ tình nguyện đi trước, dù có ngã vẫn hơn là bị đánh giục đằng sau.
Khi đi ngang qua đám người Lục gia cõng bao lớn bao nhỏ, Lục nhị lão gia liếc bọn họ một cái lạnh lùng, ông ta vẫn còn ghi hận chuyện vừa rồi Lục gia mang cháo chia cho đám quan sai.
Đám tộc nhân Lục gia khác cũng đầy vẻ oán giận.
"Lục gia làm vậy quả thật không phải lẽ, để mặc tộc nhân chịu đói rét không giúp, lại thiên vị đám quan sai chẳng cần gì. Chẳng phải bọn chúng đều có sẵn lương khô rồi sao?"
"Ta thấy phỏng chừng bọn họ là muốn nịnh bợ, cho rằng lấy lòng được đám quan sai lòng dạ hiểm độc kia thì sẽ được thuận lợi trên đường lưu đày đấy!"
"Hừ! Chờ xem trò vui đi, chừng ấy đồ vật, không có chúng ta giúp, mấy vị phu nhân yếu đuối đó làm sao mà cõng đi xa được!"
Mọi người nhìn về phía đường phủ đầy tuyết trắng phía trước, chờ xem cảnh mấy nữ nhân Lục gia loạng choạng lúng túng, đường trơn khó đi đã đành, còn thêm gánh nặng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play