Tống Minh Diên gật đầu tán thành. Lão thái thái nói có lý, nàng cũng nghĩ như vậy.
Cô cô chỉ cần dốc lòng chăm sóc Du ca nhi, làm tròn bổn phận là được. Không cần phải ép mình vì một gia đình hoàn chỉnh.
Lục gia đã rất trọn vẹn rồi. Du ca nhi sống ở đây, trên có trưởng bối yêu thương, dưới có bạn đồng trang lứa bầu bạn, dù có thiếu sót đôi chút, cũng chẳng đến nỗi quá thiệt thòi.
Nàng gật đầu một cái, vài tiểu hài tử cũng bắt chước theo, đồng loạt gật đầu.
Dẫu hiện tại chúng còn nhỏ, chưa thật sự hiểu rõ những lời này, nhưng đã có tẩu tẩu đồng tình, gật đầu theo tự nhiên là không sai.
Lục Uyển Trinh trong lòng ngổn ngang cảm xúc, cuối cùng nàng ấy cúi mắt trầm tư. Sau một hồi, nàng ấy hít sâu một hơi, ngẩng đầu, nói chắc chắn: "Nương, con muốn gặp hắn một lần."
Tống Minh Diên cảm thấy Lục Uyển Trinh đối với Tiêu Dịch cũng không hoàn toàn vô tình. Từ biểu cảm do dự của nàng ấy khi nghe tin này, có thể thấy được phần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT