Nhìn thấy còn dư lại hai chiếc áo bông, Lục nhị lão gia không nhịn được lại gọi một tiếng: "Dương thị, nếu hai chiếc áo kia các ngươi không mặc..."
"Mặc chứ, sao lại không mặc?" Lục lão phu nhân cười lạnh: "Đây là ta để dành lại, buổi tối dùng làm chăn đắp cho bọn nhỏ, nếu không dùng đến thì có thể đốt lên sưởi ấm. Chẳng lẽ ông già rồi con muốn dành áo giữ ấm của bọn trẻ sao?"
Muốn ư? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
"Chúng ta cuối cùng cũng cùng chung dòng họ Lục, đánh gãy xương còn liền gân..."
Lục lão phu nhân hừ lạnh: "Ngươi cứ vươn tay xem, để ta xem xương có còn liền nổi với gân nữa không! Nếu quả thật liền được thì ta tặng không cho ngươi hai chiếc áo này!"
"..."
Lục lão phu nhân không muốn để ý tới đám người này nữa. Lúc đâm sau lưng thì chẳng thấy ai nhắc đến dòng họ, nay có lợi thì mới nghĩ đến là người một nhà?
Thật xem bọn họ là người dễ bị bắt nạt ư!
Bà xoay người thu xếp đồ ăn cho bọn nhỏ, mấy nồi cháo thế này chắc chắn 13 người bọn họ không thể ăn hết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play