Gầy gò như vậy, không biết ở trong cung đã trải qua bao nhiêu cực khổ.
Lão thái thái muốn nở một nụ cười, nhưng lòng ngổn ngang trăm mối, không thể cười nổi. Trong đó vừa trách nàng ấy lúc trước cố chấp tự ý, nhưng lại càng đau lòng vì những điều nàng ấy phải chịu đựng.
Thấy nàng ấy đứng lưỡng lự, lão thái thái gõ quải trượng xuống đất, giọng có chút trách cứ:
"Ngẩn ngơ làm gì? Còn không mau vào đi! Phơi nắng hỏng người ta chẳng quản, nhưng đừng để Diên Diên và A Du chịu khổ!"
Dẫu lời nói có phần gay gắt, nhưng trong tâm tư, bà vẫn là đang thương xót. Vừa rồi còn vội vàng sai người dọn dẹp, bày biện gian phòng theo sở thích của nữ nhi, vậy mà ngoài mặt lại không để lộ chút quan tâm nào.
Tống Minh Diên đã nhanh chân chạy đến dưới mái hiên, không dám vạch trần sự lo lắng của lão thái thái. Dù sao nàng cũng đã kịp núp vào chỗ râm mát, nào còn lo chuyện nắng nôi.
Lúc này, thấy tẩu tẩu trở về, Lục Tư Ninh liền vui vẻ chạy tới, nắm lấy tay nàng, đôi mắt cong cong tựa trăng non, ngọt ngào cất tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play