Trong đầu Lục Chấn bất giác hiện lên những lời đồn đại. Nếu hoàng thất Bắc Nguỵ hận nàng thấu xương, thì hoàng thất Tây Sở e rằng chẳng bao lâu nữa cũng bị nàng đẩy vào tình cảnh tương tự.
Ông ấy nghiêm mặt, khẽ nói: "Ta biết Tây Sở nơi nào cất giấu binh mã lương thảo, cũng biết nơi nào tiền bạc nhiều nhất. Chúng ta dọn sạch được không?"
A Diên híp mắt nhìn ông ấy, chưa kịp đáp, ông ấy đã tiếp lời: "Tây Sở muốn tấn công Bắc Nguỵ. Lương thảo từ nửa tháng trước đã được vận chuyển dần ra biên cảnh. Nếu chúng ta dọn sạch, chẳng phải sẽ khiến bọn chúng khốn đốn ư? Chờ ngày đánh hạ giang sơn, ngươi sẽ là chủ nhân của thiên hạ này. Tất cả vàng bạc châu báu, kỳ trân dị bảo đều thuộc về ngươi. Lúc đó, ngươi muốn sống thế nào, hưởng thụ ra sao, chẳng phải dễ như trở bàn tay ư?"
Lục Chấn nói, ánh mắt rực sáng như đã nhìn thấy cảnh vinh quang trước mắt.
A Diên: "???"
Nàng chỉ thích cảm giác trộm đồ rồi bị rượt đuổi đầy kích thích, chứ chưa từng nghĩ tới việc làm chủ thiên hạ. Làm hoàng đế thì bận rộn, làm thiên hạ chi chủ chẳng phải càng bận hơn sao?
Lục Chấn thấy nàng không trả lời, trong lòng lo lắng, vội nói: "Ngươi có gì không yên tâm, cứ nói ra. Chúng ta có thể nghĩ cách giúp ngươi giải quyết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT