Dứt lời, cung nhân để kiệu xuống, không nói thêm lời nào, liền xoay người rời đi.
Văn trắc phi cúi đầu nhìn người nằm trong kiệu tựa như bùn nhão – không phải Văn Nhân Kiệt thì còn ai? Trong đầu nàng ta lóe lên một suy nghĩ, chân mềm nhũn, liền ngã gục bất tỉnh.
Đêm qua, người được đưa vào cung rõ ràng là vị cô nương ở Vân Thủy Cư. Quản gia vì đảm bảo mọi việc suôn sẻ còn đặc biệt cẩn thận thăm dò tin tức. Nhưng sao bây giờ lại biến thành Điện hạ?
Sắc mặt quản gia tái nhợt, mồ hôi lạnh rịn trên trán. Trong lòng như có bão tố cuồn cuộn, ông ta cắn răng, quay đầu, lớn giọng quát: "Trong phủ chưa từng có cô nương nào như thế! Chuyện này các ngươi nhớ kỹ, nếu ai dám hé răng nửa lời, ta tuyệt đối không tha!"
Nhìn cảnh quản gia và đám hạ nhân vội vàng dùng chăn mỏng bao bọc lấy Văn Nhân Kiệt, nâng hắn ta vào trong phủ, A Diên chỉ cảm thấy mọi người đều kỳ quặc.
Nàng lẩm bẩm: "Cũng chỉ là bị đánh một trận thôi mà..." Nhưng nghĩ lại, người vốn bị bẻ gãy xương cốt như hắn ta, giờ lại bị hành hạ thêm một trận, chắc hẳn đã bị phế rồi.
Thấy mọi chuyện không còn gì náo nhiệt, A Diên thở dài, quay trở về tiểu viện. Trên đường, nàng bắt gặp bóng dáng cấm vệ đi tuần tra, rõ ràng hoàng thành đã bị giới nghiêm. Dự cảm rằng sự việc tối qua đã truyền vào cung, nàng kéo chiếc mũ che rèm xuống thấp hơn, cố gắng tránh đi ánh mắt người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play