Bà ta cầm lấy gậy gỗ bên cạnh, run rẩy đẩy đám rắn ra khỏi người Tống Minh Yên.
Ở bên ngoài, nụ cười trên môi Tống Ngọc Nghiên dần nhạt đi. Dẫu Tống Minh Yên không tốt, nhưng nàng ta vẫn có một mẫu thân yêu thương bảo vệ. Còn nàng ấy thì sao?
"Ta còn có A Diên nha!"
Nghĩ vậy, nàng không những không buồn, ngược lại còn có chút vui vẻ. Thậm chí, chân nhỏ trên cành cây lại đong đưa, hân hoan hơn cả trước đó.
Thấy nàng ấy bỗng dưng trầm tư, Vân Tiện ở gần đó ban đầu định bước tới an ủi vài câu. Nhưng vừa thấy nét mặt nàng ấy thay đổi nhanh như trở sách, hắn không khỏi nhướng mày hỏi: "Rắn kia là do ngươi thả sao?"
Vân Tiện nhìn sang Tống Minh Yên đang hôn mê bất tỉnh trong lều, hiếu kỳ hỏi tiếp: "Có độc không?"
Tống Ngọc Nghiên cũng không biết con rắn kia có độc hay không. Nhìn thấy nó, nàng ấy lập tức chụp lấy bao tải, trong lòng tự nhủ rằng rắn không cắn mình, nếu không chắc nàng ấy chẳng dám ra tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT