Đoản Tử chỉ dám thầm chửi trong bụng hai câu, không dám nói ra lời. Nếu để Hạng lão đại nghe thấy, e rằng hắn ta sẽ thẹn quá hóa giận mà tát thêm một cái.
Hạng lão đại lại đưa mắt nhìn về phía Thổ Vưu tộc. Hắn ta vuốt râu cằm, híp mắt quan sát hồi lâu rồi trầm giọng nói: "Không ổn!"
"Lửa này tắt quá nhanh, hơn nữa lại không lan vào rừng. Chẳng lẽ đám vương bát đản kia phát hiện sớm nên kịp thời dập tắt?"
Nói xong, hắn ta thở dài tiếc nuối: "Thật phí công mừng hụt một trận."
Đoản Tử thấy lời đó cũng có lý, gật gù nói: "Cao Tử đã đi dò la, chắc sẽ sớm trở về. Vừa nãy lúc lửa lớn, nhà cửa bọn chúng đã bị thiêu rụi. Dù không chết người, chắc cũng khiến bọn chúng khổ sở không ít."
Hạng lão đại cau mày, suy nghĩ hồi lâu rồi đập tay xuống bàn: "Không được!"
"Không thể để bọn chúng dễ dàng vượt qua như vậy. Thừa lúc chúng còn yếu, phải đánh tan tác. Đêm nay, dẫn huynh đệ dẹp yên đám nhãi ranh đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT