Nàng ta và Tống Văn Tuấn là song sinh, nhưng tình cảm dành cho vị ca ca chỉ lớn hơn mình nửa canh giờ này lại vạn phần phức tạp.
Không hẳn là thù ghét, nhưng sự phân biệt mà Hứa thị luôn nhấn mạnh khiến lòng nàng ta chất chứa ngăn cách.
Hứa thị mệt mỏi thất vọng, thở dài nói: "Con sao không nghĩ cho ca ca con? Hắn đi theo tới nơi khổ sở này để chịu cực với con sao?"
"Sao con lại không nghĩ cho hắn? Chẳng lẽ con đáng phải ở đây mỗi ngày gặm rau dại? Hắn là nhi tử của nương, chẳng lẽ con không phải là nữ nhi của nương? Nương à, sao người lại có thể thiên vị đến thế!"
Thiên vị sao?
Hứa thị nghe thế liền bật cười, bao nhiêu năm qua, bà ta đối với nữ nhi dồn hết yêu thương, không một lần lời nặng, vậy mà giờ đây lại bị trách móc thiên vị?
Bà ta cố nén nỗi ấm ức và tức giận, nhắm mắt lại rồi bình tĩnh nói: "Ý ta là ca ca con ở ngoài, có thể hỗ trợ tiếp tế, chăm sóc chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT