Nói đến đây, đôi mắt Lục Thừa đỏ ngầu, những tia máu hằn lên trong mắt. Bọn họ nào ngờ được rằng Thuận An Đế lại nhẫn tâm muốn đẩy họ vào chỗ chết, thậm chí vì vậy mà không ngại liên thủ với Tây Sở!
Bảy tòa thành trì phòng thủ biên giới kia là bao nhiêu máu xương của các tướng sĩ mới giữ được, vậy mà cẩu hoàng đế nói tặng liền tặng, không một chút đắn đo. Bọn họ vì bảo vệ từng tấc đất của Bắc Ngụy, không tiếc mạng sống, từ đời này nối đời sau. Nhưng bảy tòa thành kia, lão ta chỉ cần một câu đã trao tay kẻ địch.
Lục Bùi Phong và Thanh Hải nghe đến đây, mắt cũng đỏ hoe. Bọn họ là người trong quân, dĩ nhiên thấu hiểu nỗi bi thương và tuyệt vọng đến nhường nào.
"Thương vong thảm trọng" – bốn chữ ấy là núi thây biển máu, là xương trắng chất chồng, là bao sinh mạng trung nghĩa của Lục gia đã ngã xuống, những người mà họ xem như huynh đệ thủ túc.
Lục Thừa cầm bầu rượu, nghiêng bình, rót rượu xuống đất như muốn an ủi những vong linh đã chết vì Lục gia.
Trấn tĩnh nỗi đau, ông ấy tiếp tục nói: "Ta vốn có thể thoát thân, chỉ là trong đêm dừng chân chỉnh đốn tại Thương Vân Sơn, lại bất ngờ chạm mặt Vệ Diêm Bân."
Sơn động ở Thương Vân Sơn ấy ẩn khuất vô cùng, người thường khó mà tìm thấy. Trước đây khi đánh lén kho lương quân Tây Sở, bọn họ cũng bị vây khốn, nhờ vào sơn động này mà ông ấy và Vệ Diêm Bân mới thoát chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT