Ngô Đạt cau mày: "Khi nấu cơm, trừ người trong đội chúng ta, không có ai khác đến gần."
Nếu người của mình là thủ phạm, hắn quả thật không còn mặt mũi nào đối diện với Lục gia.
"Ta nghĩ không phải là lúc nấu cơm mới hạ độc đâu."
Nếu bỏ hết độc vào thức ăn, thì độc tố sẽ không có liều lượng nhỏ như vậy, hơn nữa tất cả quan sai cũng sẽ trúng độc, đủ thấy kẻ đó không phân biệt đối tượng khi ra tay.
Tống Minh Diên nói: "Đi xem giếng nước bên cạnh."
Trong trạm dịch chỉ có duy nhất một cái giếng, nằm ở bên ngoài viện gần chân núi, nước giếng này là nguồn nước của một dòng suối ngầm chảy qua nham thạch.
Chính vì nguồn nước trong lành, mát ngọt như vậy, nên Lục gia mới để Ngô Đạt đi lấy nước từ giếng này để nấu ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play