Vũ lực chẳng bao giờ khiến họ phục tùng mà chỉ làm bộc lộ thêm mối thù hận. Mặc dù biết mình kết thêm kẻ địch, nhưng Tống Minh Diên không hề cảm thấy hành động của mình cần phải kiềm chế.
Nàng nhìn hướng Thanh Sương rời đi, gấp lại chiếc khăn tay nhỏ trả cho Lục Tư Ninh: "Cầm lấy đi, tẩu tẩu còn phải đi ra ngoài một chuyến."
"Dạ, tẩu tẩu!" Cô bé cười toe toét, hớn hở nhận lại khăn tay, đôi mắt sáng ngời, cất khăn đi chờ lần tới có dịp lại mang ra.
Lục Bùi Phong đứng bên cạnh, nhìn cảnh đó, trong lòng suy tư.
Chẳng lẽ A Diên không thích hắn vì hắn chưa đủ tận tụy? Nhớ lại ánh mắt oán hận của Thanh Sương khi rời đi, sắc mặt Lục Bùi Phong trầm xuống. Người như nàng ta, không đáng để tồn tại.
Nghĩ vậy, hắn âm thầm rời khỏi đội ngũ trong lúc mọi người nghỉ ngơi.
Tống Minh Diên chỉ nán lại đôi chút nói chuyện với Mạnh thị cùng vài vị thẩm thẩm, khi nàng tìm đến nơi thì Thanh Sương đã là một khối thi thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT