Trông thấy mấy khúc xương cá đủ hình dạng kia, Trương thái y đứng ngẩn ra: "..."
Một thái giám bưng khúc xương, vẻ mặt e dè, lắp bắp thưa: "Trương thái y, châm không tìm được, ngài xem có thể dùng tạm cái này được không? Nếu ngài thấy không ổn, nô tài sẽ tìm một mẩu gỗ mài thành cây châm."
Nếu không vì thời tiết lạnh lẽo, Trương thái y đã sớm muốn ném thẳng Lý Huyền Anh xuống sông rồi. Nhưng giờ hắn ta bị bệnh, dù có thế nào cũng phải chữa trị.
"Ngươi đem xương cá mài thêm một chút, rồi dùng nước ấm tráng sạch..." Ông ta định nói dùng rượu khử độc, nhưng chợt nhớ hoàng cung ngay cả nước cũng thiếu, lấy đâu ra rượu, đành vội sửa lại.
Nấu nước thì cũng không khó, từ đáy giếng múc lên được chút nước, tìm cái bình gốm vỡ rửa sạch rồi đốt vài cọng cỏ khô là được.
Mọi người đều tất bật trong sân, nhìn cảnh tượng ấy, Trương thái y âm thầm than thở, chốn hoàng cung này sao lại giống như nơi lưu đày đến vậy.
Thậm chí, ngay cả kẻ hành khất ngoài đường cũng không đến mức thê thảm thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT