Thấy có kẻ không coi mình ra gì, dám công khai chống đối, Vương quản sự giận dữ quát lớn: "Hay lắm! Dám đẩy người của ta xuống sông, đúng là gan to bằng trời! Người đâu, kéo mụ già chết tiệt này ra đây, đánh cho thật mạnh vào!"
Lời vừa dứt, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lục lão phu nhân liền hiện lên vẻ thương cảm. Đắc tội với Vương quản sự, thì coi như số phận nhà này đã được an bài.
Trước đó, Vương quản sự đã từng đánh chết một người trộm đò dám chống đối hắn. Có người báo quan, nhưng Vương quản sự vẫn bình an vô sự, Vương lão gia chỉ cần lên huyện dùng bữa là chuyện này liền bị đè xuống.
Thật đáng thương cho gia đình người kia, cha mẹ già khóc đến mù mắt mà chẳng có ai đứng ra đòi lại công lý.
Với tính khí tàn ác của Vương quản sự, chuyện hôm nay nếu không thấy máu, e rằng chẳng dễ dàng gì mà kết thúc.
Trong khi mọi ánh mắt đồng tình, thương hại, xen lẫn tò mò đều đổ dồn về phía người nhà Lục gia, thì Lương thị cùng hai nhi tử của bà ta đứng xa xa nhìn với vẻ hả hê và đắc ý.
Biết Lục gia hôm nay phải qua sông, sáng sớm Lương thị đã chạy tới tìm Vương quản sự, đem chuyện xảy ra ở thôn Hà Tây bịa đặt thêm thắt rồi nói lại cho Vương lão gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play