Lục Bùi Xuyên lập tức im lặng. Đáng lẽ hắn không nên nhiều chuyện hỏi ra câu đó, xứng đáng bị khoe khoang như vậy. Trong lòng hắn thầm cảm thán: Xem ra tình cảm phu thê của đại ca và đại tẩu rất sâu đậm.
Ý nghĩ này vừa thoáng qua, trong rừng liền truyền đến động tĩnh, khiến Lục Bùi Phong và Lục Bùi Xuyên đồng thời quay lại nhìn.
"Nhị công tử!" Vừa thấy Lục Bùi Xuyên, Bàng Lục suýt chút nữa xúc động đến rơi nước mắt: "Ngài không sao, thật là tốt quá!"
Hắn kéo lê thân mình với đầy vết máu, bước nhanh hai bước tiến tới: "Đỗ Phương và Tiểu Võ đâu?"
Sau khi thu dọn xong, Lục Bùi Phong đã mang thi thể hai người lên chỗ bờ cát. Đáng tiếc bọn họ đến muộn! Hai người đã không còn thở.
Từ khi Lục gia bị vu tội thông đồng với địch phản quốc, số huynh đệ mất mạng cũng nhiều vô kể.
"Đỗ Phương và Tiểu Võ không cứu được." Lục Bùi Phong nắm chặt trường kiếm trong tay, nhắm mắt, giọng nặng nề khàn khàn: "Hãy an táng thi cốt các huynh đệ, để họ yên nghỉ dưới hoàng tuyền. Rồi sẽ có một ngày, kiếm trong tay chúng ta sẽ đâm xuyên hoàng thất Bắc Ngụy, vì các huynh đệ đã mất mà báo thù!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT