"Ngươi có thể nói rõ hơn để bổn vương dễ dàng phân biệt chăng?"
Quả thật, Vinh Uy Vương không hề biết người nào là Diệp thị.
"Xem ra ngài đúng là quý nhân mau quên." Tống Minh Diên nhặt bút ngọc trên án thư lên, cầm trong tay thưởng thức, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể ném thẳng vào trán hắn ta: "Ta đang nhắc đến người bị Tống Phan Sơn đưa vào phủ của ngài năm ấy. Ngài tốt nhất nên nhớ lại cho cẩn thận."
Vinh Uy Vương cố gắng lục lại trong trí nhớ, nhưng vì thời gian quá lâu, người như Diệp thị với hắn ta vốn không đáng để lưu tâm nên đã sớm quên lãng. Giờ nghe Tống Minh Diên nhắc đến, hắn ta mới mơ hồ nhớ ra.
Nhắc tới Tống Phan Sơn, sắc mặt Vinh Uy Vương chợt tái nhợt, khuôn mặt hiện lên chút chột dạ giống như phản chiếu hình ảnh của Thuận An Đế.
"Ta thật sự không biết Diệp thị là ai, cũng chưa từng có giao thiệp với Tống Phan Sơn. Có lẽ ngươi tìm nhầm người rồi."
Lời vừa dứt, bút ngọc trong tay Tống Minh Diên liền bay thẳng đến, đập trúng trán hắn ta, lập tức làm máu chảy ròng ròng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT