Không ngờ một chút nghi ngờ của nàng lại khơi gợi được phản ứng mạnh mẽ từ Tống Phan Sơn.
Nàng cố kìm nén cảm xúc, tránh để lộ sơ hở, lòng thầm đắc ý khi thấy Tống Phan Sơn để lộ ra manh mối.
Tống Minh Diên lạnh lùng cười: "Ta có nói hươu nói vượn hay không, trong lòng ngươi tự hiểu rõ. Người Diệp gia đều đang nhìn ngươi, buổi tối ngươi thật sự có thể ngủ ngon không?"
Đối diện với ánh mắt bình tĩnh, lạnh lùng của nàng, Tống Phan Sơn bỗng nhiên cảm thấy có một luồng lạnh lẽo len lỏi trong lòng, dường như qua đôi mắt ấy, ông ta thấy ân sư ngày xưa đã chết không nhắm mắt, thấy cả già trẻ lớn bé hơn ba mươi người của Diệp gia.
Bọn họ đều đổ huyết lệ, bị oán khí âm u bao trùm, từng người bò ra từ nấm mồ lạnh lẽo, chất đầu oán hận đòi ông ta đền mạng.
Trong phút chốc, cảnh tượng quanh ông ta nhòe đi, gió lạnh thổi rợn người, cảm giác như bóng tối vô tận đang vây lấy ông ta.
Tất cả hiện ra ngay trước mắt ông ta, từng bóng người Diệp gia lạnh lẽo, xanh xao, không còn chút sinh khí, vây lấy ông ta như muốn đòi lại tất cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play