Nếu không phải đã xác định người trước mắt mình đúng là Lục Bùi Phong, Tống Minh Diên chắc sẽ nghĩ rằng hắn đã bị đổi hồn. Một người oai phong như Lục thiếu tướng quân lại có thể hạ mình làm chuyện này sao?
Hắn thật sự lo sợ nàng sẽ trốn đi đến mức phải đích thân hầu hạ nàng thế này sao? Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy điều này khó tin.
Nhìn vào mắt Lục Bùi Phong, Tống Minh Diên thầm nghĩ không lẽ hắn có động cơ gì đó không tốt lành, hoặc tâm tư không thuần khiết đối với nàng?
Nhưng trước mặt nàng, hắn vẫn luôn điềm tĩnh mà nghiêm túc làm tròn nghĩa vụ, khuôn mặt lạnh lùng không để lộ chút sơ hở nào.
Nghĩ đến đây, Tống Minh Diên lập tức gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn kia. So với việc cho rằng Lục Bùi Phong đối với nàng có tâm tư không thuần khiết, nàng thấy khả năng thứ nhất, là hắn lo rằng nàng muốn trốn đi có vẻ hợp lý hơn.
"Bàn tay này của ngươi đáng ra phải nắm đao, cầm kiếm, chấp chưởng sinh tử, chứ không phải dùng để hầu hạ ta rửa chân." Nàng nhìn hắn đầy khuyên nhủ, hy vọng hắn sẽ dừng lại, hối cải quay đầu, bằng không thì chỉ e với diện mạo và vóc dáng này, nàng thật khó mà kìm lòng không sai khiến hắn.
"Tay ta có thể cầm đao kiếm, cũng có thể hầu hạ nàng." Lục Bùi Phong thản nhiên đáp, đôi tay mạnh mẽ vắt khô chiếc khăn trong tay. Hắn nhớ lời nãi nãi từng dạy, rằng khi yêu ai thì hãy chăm sóc nàng chu đáo, như thế nàng sẽ không bao giờ rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play