Lục Bùi Phong nhìn thấy ánh mắt Tống Minh Diên tìm đến sự giúp đỡ của Lục lão phu nhân mà không phải mình thì bỗng dưng cảm thấy uất ức, mím môi buồn bực.
Cớ sao nàng không gọi hắn? Hắn ở gần nàng nhất mà, chỉ cần nàng gọi một tiếng là hắn có thể đáp lời ngay. Hay là vì hắn ít nói quá, nên khiến nàng cảm thấy hắn không đáng tin?
Lục lão phu nhân thấy được lời cầu cứu của Tống Minh Diên thì trong lòng vô cùng cao hứng, mặt mày hớn hở, nếp nhăn trên gương mặt cũng như giãn ra.
"Chư vị hương thân xin bình tĩnh một chút! Ta có thể hiểu được tâm tình kích động của mọi người. Đám ác phỉ này sau khi sa lưới nhất định sẽ bị xử tử, Diên Diên nhà ta cũng không để bọn chúng chạy thoát tiếp tục làm hại bốn phương đâu. Nhưng tính tình con bé hay ngại ngùng, có phần không quen được sự nhiệt tình thế này, mọi người e rằng sẽ làm nó sợ đấy."
Dù rằng Diên Diên diệt phỉ không phải xuất phát từ lòng vị tha, hay vì dân trừ hại, nhưng "quân tử luận tích bất luận tâm", nàng giết ác nhân, trực tiếp giúp dân làng được hưởng lợi. Lục lão phu nhân tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này để tạo dựng thêm chút công đức cho hài tử của mình.
Nghe vậy, thôn dân lại được dịp khen ngợi ca tụng Tống Minh Diên đến tận mây xanh. Thậm chí, khi biết người Lục gia bị lưu đày, họ còn không ngần ngại buông lời chửi rủa tên cẩu hoàng đế đã gây ra cớ sự này.
Vào trong thôn, mỗi nhà đều đem những thứ tốt nhất của mình ra để chiêu đãi đoàn người của Tống Minh Diên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT