Ninh Ninh tuy nghịch ngợm, nhưng dù sao cũng chỉ là đứa trẻ năm tuổi, gặp chuyện chấn kinh như thế sao lại không sợ? Huống chi con bé từng trải qua tình cảnh rơi xuống vách núi, người lớn nhìn vào còn thấy kinh tâm, nhưng Ninh Ninh lại không hề tỏ ra sợ hãi.
Thật ra không phải là cô bé không sợ, mà là vì đã có người đứng ra che chắn mọi nguy hiểm trước mắt.
Lục Nhị phu nhân cảm động, khoé mắt đỏ hoe: "Ta biết, ân tình này của Diên Diên, ta sẽ mãi khắc ghi."
"Tiểu nha đầu kia cứ dính lấy Diên Diên cũng là có lý do. Nếu là người khác, ta ắt đã ghen tị, cho rằng con gái thân thiết với người ngoài hơn mẹ ruột, nhưng với Diên Diên, thật sự rất đáng giá."
Lục Tứ phu nhân khẽ cười, quả thực Diên Diên đối với mấy đứa nhỏ rất tốt, bà cũng có chút hâm mộ. Con gái nhà mình dù thân thiết với ai nàng đều lo lắng, nhưng thân thiết với Diên Diên, bà hoàn toàn yên tâm.
"Ngươi đang làm gì vậy?" Lục Nhị phu nhân ngồi dậy, thấy Lục Tứ phu nhân đang ôm một sọt chỉ thêu trong lòng.
"Ta thấy Diên Diên thích đồ thêu hoa, nên cố tình chọn chiếc áo choàng này, thêu thêm vài đóa hoa cho nàng. Cô nương nhà ai mà chẳng ưa thích những thứ đẹp đẽ." Lục Tứ phu nhân khẽ nói, ánh mắt dịu dàng nhìn lớp chỉ thêu mịn màng trên áo. Họ ăn mặc mộc mạc cũng là do hoàn cảnh ép buộc, nhưng bà luôn muốn trong khả năng cho phép vẫn phải dành cho Diên Diên những điều tốt đẹp nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT