Trong lòng, Lục Bùi Phong bất giác cảm thấy hôm nay chắc sẽ là một ngày mệt mỏi vì phải săn sóc muội muội nghịch ngợm.
Tống Minh Diên lấy từ trong không gian ra một cuộn băng vải, giúp hắn băng bó cẩn thận vết thương, sau đó dùng kéo cắt gọn băng vải.
Thanh Hải đứng một bên, thấy nàng không ngừng lấy các vật dụng ra, trong lòng thầm nghĩ, thiếu phu nhân đúng là chuẩn bị đầy đủ, chẳng khác nào mang theo cả hòm thuốc bên người. Nhưng nghĩ lại, đi đường dài thì mang nhiều vật dụng cũng là điều bình thường.
"Xong rồi, đi thôi!" Tống Minh Diên bế Lục Tư Ninh lên, hướng về phía sườn dốc nơi hai người họ vừa leo xuống.
Sườn dốc này thoải hơn đoạn núi nàng vừa rơi xuống khi nãy, có nhiều mỏm đá nhô ra, tiện cho việc đặt chân. Cả hai người ban nãy đã nhờ vào những mỏm đá này để làm điểm tựa, từ đỉnh núi thuận lợi nhảy xuống.
Nhưng việc leo lên thì lại cần thêm chút công sức. Tống Minh Diên quay đầu nhìn Lục Bùi Phong, hỏi: "Ngươi có thể tự leo lên không?"
Lục Bùi Phong đáp: "Có thể, nhưng có lẽ sẽ hơi bất tiện một chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT