"Mọi người giữ đúng nhịp, đừng ai tụt lại phía sau!"
Có Tống Minh Diên trấn áp từ trước, trong đoàn ai cũng thành thật, ngay cả oán giận cũng không dám, chỉ lặng lẽ từng người nối đuôi nhau sau xe đẩy mà leo lên đường núi.
Con đường mòn khó đi hơn so với quan đạo rất nhiều, hai bánh xe của chiếc xe đẩy nhiều lần lún vào các ổ đất, phải nhờ người của Lục gia và quan sai hợp lực đẩy mới ra được.
Trên xe chở đầy đồ đạc, việc dỡ xuống rồi nhấc lên lại càng tốn sức, mà họ lại không thể bỏ xe đẩy vì toàn bộ gia sản đều trông vào hai chiếc xe này.
Lục lão phu nhân hơi lo lắng hỏi: "Phía trước xe đẩy có thể đi qua được không?"
"Có thể đi thì có thể, nhưng lối này quanh co nhiều khúc, phải cẩn thận một chút với xe đẩy."
Thấy trên xe có người già, trẻ nhỏ, Ngô Đạt chủ động nói: "Lão phu nhân, các người vẫn nên xuống xe đi cho an toàn, để ta điều khiển xe đẩy cho!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT