Dọc đường, mọi người đều đã quen với việc quan sai đối đãi tốt với người Lục gia, đến mức dần dần cũng thấy quen mà trở nên chai lì. Ban đầu họ còn âm thầm ganh ghét, bất bình, nhưng giờ ngay cả lòng ganh tị cũng chẳng còn.
Cô nương bưu hãn Tống thị kia ngay cả quan sai cũng dám đánh, họ còn có gì để so sánh?
Đám người đành nhận rõ thực tại, trong lòng đâm ra một loại chán nản tự cam phận. Chỉ có Lục nhị lão gia là mãi vẫn thấy ngứa mắt với đại phòng, à không, không chỉ mỗi mình ông ta, mà còn có cả Chu thị.
Chu thị ban đầu nghĩ Lục gia lần này đã vào đại lao thì chắc chắn không thể thoát chết, nào ngờ họ lại được phóng thích nhanh như vậy.
Thay vì nhìn thấy họ tiếp tục lưu đày, bà ta càng mong bọn họ chết hết trong nhà lao!
Dù bản thân bà ta cũng bị liên luỵ trong đoàn phạm nhân lưu đày, nhưng chỉ cần có thể tận mắt thấy đại phòng Lục gia gặp thảm cảnh, Chu thị liền cảm thấy hả hê.
Ban đầu bà ta chỉ muốn thổi gió châm ngòi khiến bọn họ tự tranh đấu, để bà ta ở giữa làm ngư ông đắc lợi. Ai ngờ Toàn Dũng lại vô dụng như vậy, ngay cả một cô nương nhỏ bé như Tống thị cũng không đối phó nổi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT