Cho đến khi bị giáng vào lãnh cung, Lục Uyển Trinh mới bặt vô âm tín, chỉ nghe được một lần duy nhất rằng Lục gia bị khép vào tội thông đồng với địch phản quốc, cả nhà bị lưu đày đến Ung Châu.
Ngày nghe được tin đó, nàng ấy còn tưởng như trời đất muốn sụp đổ.
Mẫu thân tuổi đã cao như vậy... nàng ấy không thể ở bên phụng dưỡng, lại còn phải trơ mắt nhìn mẫu thân chịu đựng khổ cực.
Mỗi lần nghĩ đến đây, lòng Lục Uyển Trinh lại đau thắt, không kiềm được muốn rơi lệ.
Nàng ấy muốn gặp hoàng đế để kêu oan cho Lục gia, nhưng ngay cả lãnh cung nàng ấy cũng không thoát ra được.
Tống Minh Diên lạnh lùng nói: "Bọn họ sống không dễ dàng gì, ngươi biết không? Lão phu nhân khi còn trẻ từng bị thương ở đầu gối, mỗi khi trời trở lạnh lại đau đớn không chịu nổi. Đoạn đường lưu đày dài 3000 dặm, gặp băng tuyết, ngươi nghĩ bà ấy có thể kiên trì nổi sao?"
Nàng không hề nói quá, nếu không có nàng tình cờ đến nơi đó, lão thái thái đáng kính ấy đã gục ngã trên con đường lưu đày rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT