Ngô Đạt ném xương gà xuống, lau tay nói: "Nào chỉ là náo nhiệt, đây là lệnh truy nã có tiền thưởng cao nhất từ trước đến nay, kẻ nào bắt được sẽ lập tức được phong quan, vượt cả danh tiếng của thần trộm Yến Vô Ngân năm xưa."
"Khi đó, Yến Vô Ngân chỉ bị treo thưởng 800 lượng vàng đã khiến kẻ thù đuổi giết từ Nam chí Bắc, huống chi là hiện tại."
"Dù bên ngoài có náo nhiệt đến đâu thì cũng chẳng liên quan gì tới chúng ta. Chúng ta cứ ăn uống no nê rồi tiếp tục lên đường!"
Đúng vậy, chuyện này thật quá xa xôi với đám thường dân bọn họ. Nếu trọng phạm bị truy nã dễ bắt đến vậy, triều đình đã chẳng cần ban bố ra Huyền Thưởng Lệnh.
Loại người thần thông quảng đại thế kia, dù có chạm mặt cũng chẳng dễ gì bắt được để lĩnh thưởng, không chừng còn mất cả sinh mạng.
Lâm Đông vừa uống cháo vừa với tay định lấy miếng thịt gà gói trong giấy, ai ngờ lại chỉ sờ vào không khí.
Nhìn kỹ, gói đùi gà đã trống rỗng. Lâm Đông ngẩn người: "Không phải chứ, thịt của ta đâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play