Lục Hương Như tự hỏi sao mình lại sinh ra trong nhà này. Nếu nàng ta là người của đại phòng Lục gia, thì mọi thứ có phải đã tốt đẹp biết bao?
Nhìn thấy trong tay Lục Tư Ninh cùng các ca ca đều có điểm tâm, Lục Hương Như không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Nàng ta cũng muốn được ăn điểm tâm, chứ lương khô này thật sự đã nhạt đến mức ăn không nổi rồi, nếu có thể giành lấy của bọn chúng thì tốt quá...
Tống Minh Diên đẩy xe hàng đến giữa doanh trại, ánh mắt ai nấy đều dõi theo. Ngô Đạt cùng vài quan sai khác đã tháo đồ xuống, đang định trở về chỗ của mình thì Lục lão phu nhân đã gọi lại.
"Tiểu Ngô này." Bà cười tươi nói: "Vất vả cho các ngươi chăm sóc Diên Diên nhà chúng ta rồi, lát nữa ngươi cùng các huynh đệ hãy đến dùng chén cháo nóng nhé? Trời lạnh rồi, cần phải làm ấm bụng."
Dù không rõ vì sao Ngô Đạt cho phép Diên Diên mang cả xe hàng về, bọn họ cũng ghi nhận ân tình này. Vài bát cháo thôi, có thiệt thòi gì mấy đâu.
Ngô Đạt không dám nhận công, chỉ cúi đầu, mặt hơi ái ngại: "Lão phu nhân, chúng ta kỳ thực không giúp gì nhiều, mấy thứ này đều là do thiếu phu nhân tự mình thu xếp mang về. Nếu không nhờ thiếu phu nhân có bản lĩnh, hôm nay còn không chắc vào được thành."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT