Ngay khi hai người rời khỏi, bọn chó hoang đói khát từ bốn phía chui ra, rình rập mò đến gần đống thịt nát vụn kia. Chúng rụt rè vòng qua đống máu và tứ chi rời rạc, thấy không còn gì nguy hiểm liền lập tức lao vào cắn xé.
Khi đám quan binh nhận được tin báo án chạy đến, chỉ còn lại một đống xương cốt vụn vặt rải rác.
Vương sư gia mặt trắng bệch, giọng run run hỏi: "Ngươi... ngươi chắc chắn... người bị hại là... là Tam Thuận?"
"Lão gia, sao có thể lấy chuyện này đùa với ngài được, chính là Tam Thuận thiếu gia. Ta tận mắt nhìn thấy yêu nữ đó vặn gãy cổ hắn!"
Nhìn đám chó hoang liếm láp từng mẩu xương, Vương sư gia cảm thấy một cơn buồn nôn ập đến, vội vàng chạy ra góc ói lên liên tục.
Sắc mặt tái mét, ông ta lau miệng, yếu ớt hỏi: "Bọn họ... hình dáng thế nào?"
Người báo án ngẩn ra, lúc này mới phát hiện hình dáng của hung thủ đã mờ nhạt, dù cố gắng thế nào cũng không nhớ rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT