Nhìn những người trên sàn nhảy tầng một của quán bar điên cuồng nhặt tiền, Lê Kính thật sự cảm nhận được cảm giác sung sướng khi các thiếu gia hào môn vung tiền như rác. Hèn gì các tổng tài bá đạo ngày xưa thích ném tiền vào mặt người khác! Thật sự rất sướng!
Mà điều sướng nhất là – số tiền này được ném ra ngoài dưới danh nghĩa của cô, nhưng lại không tốn một xu nào của cô. Hơn nữa, còn có thể dùng một cách rất thân thiện với môi trường, rất kín đáo, để thu hồi toàn bộ vào tài khoản của cô ^_^
Vẻ mặt Phó Lăng Sở từ đầu đến cuối đều khó hiểu, không ai biết trong lòng vị tổng tài này đang nghĩ gì. Viết tên lên năm vạn tờ tiền, chỉ riêng mười mấy vệ sĩ viết cũng mất nửa ngày. Tất cả những điều này trông thật lố bịch, hoang đường. Đặc biệt làm cho Lê Kính xem.
Những tờ tiền được rải ra đối với Phó Lăng Sở chỉ là những tờ giấy, ánh mắt anh chỉ nhìn người trước mặt, đè nén giọng nói khàn khàn, nóng bỏng hỏi Lê Kính: “Bây giờ cô vui chưa?”
Bị người mình thích làm nhục. Lê Kính cắn môi, bàn tay buông thõng bên người siết chặt thành nắm đấm.
Nhưng vẫn bướng bỉnh trả lời từng chữ một: “Vui, em thích nhất… Phó tổng tiêu tiền cho em.”
Phó Lăng Sở nghĩ: ‘Nói dối.’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT