Diệp Yên lạnh từ đầu ngón tay đến tận đáy lòng. Cả Phong Sách và Phó Lăng Sở đều đã thay đổi…
Là vì kẻ thế thân đó sao? Không thể nào, kẻ nghèo hèn đó sao có thể sánh bằng một đầu ngón tay của cô ta.
“A Yên? A Yên? Sao vậy em?” Phó Lăng Sở dịu dàng gọi cô đang thất thần. Trước mặt Diệp Yên, anh mới có cảm giác trái tim trở về đúng vị trí. Đúng vậy, tình yêu và sự quan tâm của anh, chỉ dành cho Diệp Yên, sẽ không có một chút nào dành cho Lê Kính.
Nhưng Diệp Yên nghe giọng nói dịu dàng như mọi khi của Phó Lăng Sở, lại cảm nhận rõ ràng có điều gì đó đã thay đổi.
“Không… không có gì…” Diệp Yên mất một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình.
“Chỉ là, muốn hỏi nếu em về nước,” Diệp Yên cắn môi: “Anh có cần em mang gì về không…”
“Không sao đâu, A Yên, em cứ dưỡng bệnh cho tốt.” Phó Lăng Sở dịu dàng nói: “Anh không thiếu gì cả, sức khỏe của em là quan trọng nhất…” Anh vậy mà cũng không hề mong chờ được gặp cô?! Diệp Yên thật sự sắp không ngồi yên được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play