Ba tháng sau, Dụ Hoài Ninh mới xuống giường đi lại đã bị Thời Tranh bắt gặp. Anh giơ khay cơm trưa, vẻ dịu dàng trong mắt đột nhiên chuyển thành nghiêm nghị, "Hoài Ninh."
Dụ Hoài Ninh liếc anh một cái, tự thấy không thú vị mà lùi về giường, "Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, chân em không sao cả."
"Thương gân động cốt trăm ngày, ngoan ngoãn dưỡng cho tốt không được sao?" Thời Tranh bưng bát canh gà hầm kỹ đến cho cậu, bất đắc dĩ lặp lại lý do quen thuộc.
Dụ Hoài Ninh uống từng ngụm nhỏ, thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, "...Sớm biết đổi cách khác, cố tình ngã vào chân chán chết."
Ngày ấy Dụ Hoài Ninh kéo An Tiện từ vách đá rơi xuống, lập tức có cảnh sát nước A có kinh nghiệm đến cứu viện.
An Tiện bị kéo lên làm 'đệm lưng', sau đó chìm vào biển không thấy bóng dáng. Ngược lại Dụ Hoài Ninh, nói trùng hợp cũng trùng hợp ngã vào đám than mềm ven biển, may mắn giữ được mạng.
Chẳng qua là bị bầm tím vài chỗ, chỉ có chân bị thương nặng hơn chút, cứng rắn phải dưỡng ba tháng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play