Người vừa đến cao chưa tới một mét tám, nhưng đôi mắt phượng kia hơi hơi xếch lên lại vô cùng xuất chúng, đủ để bù lại cho chiều cao có phần khiêm tốn. Cổ áo cậu ta thắt một chiếc nơ màu rượu vang cùng tông, trông thật khoa trương, trên bộ vest đính kim cương sáng chói càng thêm rực rỡ dưới ánh đèn chiếu vào, khiến người ta không thể rời mắt.
Đúng là kiểu khiến người khác phải ngoái nhìn.
Dụ Hoài Ninh nhìn gương mặt xa lạ kia, cậu cảm thấy người trước mắt này mang một nét quen thuộc khó tả.
“Thời Tranh, anh biết cậu ta không?”
“Không quen.” Thời Tranh chắc chắn trong trí nhớ mình chưa từng gặp cậu ta, anh quay sang nhìn Dụ Hoài Ninh rồi đưa ra suy nghĩ của mình, “Nhưng mặt mày cậu ta có chút giống Dụ Tiện.”
“Dụ Tiện? Đúng rồi.” Dụ Hoài Ninh như bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu ra cảm giác quen thuộc ấy đến từ đâu.
Đang nói chuyện thì lại có người bước tới, là Chương Thành Nguyên mấy ngày nay không thấy mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play