Cô tự đào hố, còn phải tự... 3
Lão tướng quân Vương nhìn về phía con trai con gái, vẻ mặt dịu xuống: "Hiếm khi nào về, cùng ăn bữa cơm đi."
Vương Khinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường một cái, lạnh nhạt nói: "Con còn có việc, phải đi rồi."
Bà cụ Vương giữ chặt cánh tay Vương Khinh, đưa mắt ra hiệu với bà ấy: "Tiểu Lam, con ở lại ăn cơm với cha con một bữa đi, ông ấy nhớ con lắm..."
Vương Khinh kiên quyết gạt bà cụ ra, không bày nổi khuôn mặt tươi cười với mẹ ruột: "Bà phiền quá."
Mũi bà cụ Vương nghèn nghẹn, vành mắt đỏ bừng, đã nhiều năm rồi nhưng vẫn chưa chịu tha thứ cho người mẹ này sao?
Năm đó, bà cụ cũng bất đắc dĩ thôi mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT