Đừng tới ăn vạ, cảm ơn
"Cô không sợ tôi chút nào à?" Vương Khinh nhìn chăm chú vào cô: "Có người nói tôi là kẻ điên đấy."
Lạc Di cũng cảm thấy thật kỳ quái, cô không cảm nhận được một chút ác cảm nào từ trên người bà ấy, rõ ràng đây là mẹ ruột của Vương Ngữ Thần, có đủ lập trường để trả thù thay cho con gái.
Cho dù đứa con gái này tội ác tày trời.
Đầu óc cô vận chuyển nhanh chóng, nhưng trên mặt không để lộ ra, còn cười thân thiện đáng yêu: "Mỹ nhân như ngọc phiên nhược hồng*, tôi thích người xinh đẹp."
(*Một câu thơ trong đoạn tóm tắt bài "Lạc Thần Phú" của Tào Thực.)
Ba câu nịnh rõ ràng, trong lòng Vương Khinh không biết nên có cảm giác như thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play