Lấy gì giải sầu, chỉ có chè trôi cơm rượu thôi
Lạc Di trợn trắng mắt: “Đây là lần người thành thật bị bôi đen thảm nhất.”
Thường Mẫn là người thành thật sao? Thật nực cười, rõ ràng là người chuyên gây chuyện thị phi.
Đàn anh Thiệu sắp bị làm cho tức chết, không dễ gì anh ấy mới có cơ hội ở lại trường học nhưng bây giờ đã bị Thường Mẫn phá hỏng hết.
"Là cô quấn lấy tôi, tôi đã lịch sự từ chối rồi nhưng cô giả vờ không hiểu, cũng đừng kéo người vô tội xuống nước, Lạc Di chỉ là đàn em khoá dưới của tôi, tôi và cô ấy không có gì hết."
Sư tỷ Thường cười khẩy: "Anh được đó, leo được lên cành cao rồi thì đá tôi, bây giờ anh nói gì cũng được hết.”
“‘Cành cao’ đột nhiên muốn ngâm một bài thơ.” Lạc Di giơ tay lên, vừa khôi hài vừa ngốc nghếch: “Tặng cho sư tỷ Thường."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT