Cô bị khai trừ khỏi nhân tịch…
Nhiếp Khánh Ninh cười lạnh một tiếng: “Dù ăn mặc đẹp mấy chăng nữa thì mày vẫn chỉ là một con nhóc nông thôn, đời này, xuất thân đó đều không thể sửa đổi được.”
Nhiếp Khôn Minh cực kì tức giận, quát lên: “Khánh Ninh!”
Lạc Di cảm thấy buồn cười, người nông thôn thì nên kém hơn một bậc hả, đây rốt cuộc là tư tưởng gì vậy? Lý luận về thành phần xuất thân đã bị thủ tiêu rồi, mà dù có luận thành phần thì nông dân vẫn được xếp trước tiên đó, bần dân là thành phân vinh quang nhất cơ mà.
“Phải, cháu xuất thân nông dân, nhưng đại bộ phận lãnh đạo nhà nước ta cũng đều từ nông thôn đi lên, có vấn đề gì không? Nông dân hay người thành phố thì đều là người dân Trung Hoa này, đều là người da vàng mắt đen tóc đen, đồng tông đồng cội, ai có thể cao quý hơn ai? Pháp luật đã quy định người người bình đẳng, cô có tư cách gì mà phản đối?”
Lạc Di không sợ làm mất lòng người khác, nhưng nể mặt người nhà họ Nhiếp đã từng giúp mình, cô đã nhường một bước, ngôn từ không quá sắc sảo.
Nếu đổi là người khác, cô bảo đảm có thể dùng ngôn ngữ đạp đối phương xuống đáy không nhân nhượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play